Thursday, December 4, 2014

Đêm đông (Nguyễn Văn Thương)

Chiều chưa đi màn đêm rơi xuống
Đâu đấy buông lững lờ tiếng chuông
Đôi cánh chim bâng khuâng rã rời
Vùng mây trắng về ngang lưng trời.

Thời gian như ngừng trong tê tái
Cây trút lá cuốn theo chiều mây
Mưa giăng mắc nhớ nhung tiêu điều
Sương thướt tha bay ôi điều hiu.

Đêm đông xa trông cố hương buồn lòng chinh phu
Đêm đông bên sông ngẩn ngơ kìa ai mong chồng
Đêm đông thi nhân lắng nghe tâm hồn tương tư
Đêm đông ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng.

Gió nghiêng chiều say, gió lay ngàn cây
Gió nâng thuyền mây, gió reo sầu miên
Gió đau niềm riêng, gió than triền miên.

Đêm đông ôi ta nhớ nhung đường về xa xa
Đêm đông ta mơ giấc mơ gia đình yêu đương
Đêm đông ta lê bước chân phong trần tha phương
Có ai thấu tình cô lữ đêm đông không nhà.

http://youtu.be/5k0561WA4BE (Bạch Yến pre 75)
http://youtu.be/JvCrWN55q6Q (Bạch Yến)
http://youtu.be/VK3RARn1bCk (Trần Thái Hòa)
http://youtu.be/mTVIr9IvVws (Nguyên Khang)
http://youtu.be/ZsVSIYNG6qc (Lệ Thu - Diễm Liên)
http://youtu.be/1GHqVF1WyIc (Elvis Phương)
http://chiasenhac.com/mp3/vietnam/v-pop/dem-dong~khanh-ly~1010248.html (Khánh Ly)
http://chiasenhac.com/mp3/vietnam/v-pop/dem-dong~cam-van~1111568.html (Cẩm Vân)
http://chiasenhac.com/mp3/vietnam/v-pop/dem-dong~thai-chau~472115.html (Thái Châu)
http://chiasenhac.com/mp3/vietnam/v-pop/dem-dong~vu-khanh~472116.html (Vũ Khanh)

Ca khúc nổi tiếng Đêm đông cũng gắn liền với một kỷ niệm thời đi học của nhạc sỹ Nguyễn Văn Thương. Ông sáng tác ca khúc Đêm đông năm 1939. Lúc này ông đang ở Hà Nội, học thi tú tài. Hàng năm vào dịp Tết, ở nhà đều gửi tiền cho ông mua vé tàu về quê. Năm ấy, nhà không có tiền nên không gửi ra. Thế là ông không được về nhà. Lần đầu tiên ăn tết xa nhà, đêm 29 Tết, bạn bè đều về quê hết, ông buồn quá đi lang thang khắp phố phường, ngang qua ga Hàng Cỏ, nhìn mọi người tay xách nách mang, lũ lượt bước lên chuyến tàu cuối năm với tiếng còi giục giã, ông đã rơi nước mắt vì nhớ nhà, nhớ cha mẹ.
Sau đó ông về nằm ở nhà trọ số 10 phố Hội Vũ. Căn gác trọ làm bằng gỗ, đêm mùa đông rét, gió thổi qua khe cửa… Và thế là ông vùng dậy, viết một mạch… “Gió lay qua ngàn cây, gió nâng thành mây, gió reo sầu miên, gió đau niềm riêng/ Đêm đông ôi ta nhớ nhung đường về xa xôi/ Đêm đông ta mơ giấc mơ gia đình yêu thương/ Đêm đông ta lê bước chân phong trần tha phương”… Trong bài hát còn có câu: “Đêm đông, ca nhi đối gương ôm sầu riêng bóng…” là ông viết về cô ca nhi ngồi khóc trong ngôi nhà gỗ mà trong lúc đi lang thang ngoài phố đêm ấy ông đã nhìn thấy. Chính cô gái ấy là người cùng cảnh ngộ, đồng cảm nhất với ông trong thời điểm đó.

-------------------------------




No comments:

Post a Comment